Hội Nhi khoa Hoa Kỳ chỉ ra bột ngọt không gây triệu chứng bất lợi với trẻ bú mẹ hoặc việc tiết sữa mẹ
Trẻ em, phụ nữ mang thai, bà mẹ cho con bú có nên sử dụng bột ngọt?
Theo GS. Nguyễn Ngọc Sáng, glutamate- thành phần chính của bột ngọt, là một axit amin cực kỳ quen thuộc, từ lúc chào đến đến lúc trưởng thành. Glutamate trong sữa mẹ rất phong phú nên trẻ sơ sinh đã thưởng thức vị umami của sữa mẹ ngay từ những năm tháng đầu đời. JECFA cũng đã kết luận trẻ em có thể chuyển hóa bột ngọt tương tự người trưởng thành và “không có mối nguy nào đối với trẻ em khi sử dụng bột ngọt”.
Phụ nữ mang thai, bà mẹ cho con bú cũng hoàn toàn có thể sử dụng bột ngọt. Trước tiên, hầu hết bột ngọt khi ăn vào cùng thực phẩm sẽ được chuyển hóa gần như hoàn toàn tại hệ tiêu hóa và không đi vào hệ tuần hoàn của người mẹ. Bên cạnh đó, với bà mẹ mang thai, còn có một cơ chế đặc biệt chính là chức năng của nhau thai tạo thành “hàng rào” bảo vệ. Nhau thai có nhiệm vụ chuyển các dưỡng chất cần thiết từ mẹ vào thai nhi và để thực hiện nhiệm vụ này, nhau thai cần năng lượng để hoạt động. Glutamate chính là nguồn năng lượng cho hoạt động của nhau thai, do đó, nhau thai sử dụng glutamate từ cơ thể mẹ, thậm chí, cả từ cơ thể bào thai để sinh năng lượng. Nhờ đó, glutamate từ thực phẩm hay bột ngọt vào cơ thể mẹ qua chế độ ăn sẽ không đi qua được “hàng rào” nhau thai.
Với bà mẹ cho con bú, Hội Nhi khoa Hoa Kỳ chỉ ra việc sử dụng bột ngọt cho người mẹ không gây ra triệu chứng bất lợi đối với trẻ bú sữa mẹ hoặc tác động đến việc tiết sữa mẹ.
Liệu các nước phát triển có sử dụng bột ngọt không?
Theo GS. Nguyễn Ngọc Sáng, bột ngọt là gia vị lâu đời và hiện được dùng phổ biến tại nhiều quốc gia trên thế giới, bao gồm cả các nước phát triển và đang phát triển. Tuy nhiên, cách nêm bột ngọt vào món ăn tại các quốc gia này có sự khác nhau. Sự khác biệt này là do khác biệt về văn hóa và thói quen nấu nướng tại mỗi quốc gia. Tại các nước Châu Á như Việt Nam, Thái Lan, Trung Quốc..., bột ngọt được nêm trực tiếp trong quá trình chế biến món ăn; trong khi đó, tại Mỹ hay các quốc gia Châu Âu và cả Nhật Bản, với những hạn chế về thời gian nấu nướng, người tiêu dùng thường hay sử dụng các gia vị tổng hợp đã có chứa bột ngọt như hạt nêm, nước xốt... để nêm nếm món ăn. Như vậy, có thể thấy, bột ngọt được sử dụng phổ biến ở nhiều quốc gia trên thế giới, chứ không chỉ riêng ở các nước đang phát triển như nhiều người nghĩ.
Bột ngọt xuất phát từ Nhật Bản và hiện phổ biến khắp thế giới
Nhiều năm nay, tính an toàn của gia vị bột ngọt đã được nhiều tổ chức y tế và sức khỏe trên thế giới đánh giá dựa vào các kết quả nghiên cứu khoa học toàn diện. Cụ thể, Ủy ban các Chuyên gia về Phụ gia Thực phẩm của Tổ chức Y tế Thế giới và Tổ chức Lương thực và Nông nghiệp của Liên hiệp quốc (JECFA); Ủy ban khoa học về Thực phẩm của Cộng đồng chung Châu Âu (EC/SCF); Cơ quan quản lý Thuốc và Thực phẩm Hoa kỳ (FDA); Bộ Y tế, Lao động và Phúc Lợi Nhật Bản đánh giá bột ngọt là một phụ gia thực phẩm an toàn. Bộ Y tế Việt Nam xếp bột ngọt vào danh mục phụ gia được phép sử dụng tại Việt Nam.
Tại Việt Nam, Bộ Y tế xếp bột ngọt vào danh mục phụ gia an toàn được phép sử dụng
Bên cạnh đó, thành phần chính của bột ngọt là glutamate- một axit amin tồn tại phổ biến ở cơ thể người và hầu hết các loại thực phẩm ăn vào hàng ngày. Glutamate trong thực phẩm giúp mang đến vị umami và vị này do một giáo sư người Nhật Kikunae Ikeda khám phá vào năm 1908, từ đó dẫn đến phát minh ra bột ngọt với thành phần chính là glutamate. Đến năm 1909, thương hiệu bột ngọt đầu tiên trên thế giới ra đời mang tên AJI-NO-MOTO® chính thức có mặt trên thị trường.
BN